Thơ gởi người bạn công nhân trong nước

Anh Công Nhân thân mến!
Nhận được thư anh lòng tôi vui buồn lẫn lộn. Vui vì, như một phép lạ, cho tới giờ này anh vẫn còn sống! Vui vì, dù đang sống trong gông cùm của cộng sản nhưng anh vẫn nuôi ý chí "phục quốc", mong chờ một ngày mai tươi sáng. Và tôi buồn vì lá thơ anh gởi cho tôi chỉ viết nguệch ngoạc đúng ba trang giấy, vậy mà anh cho biết phải mất đúng ba tuần lễ mới viết xong! Anh cho biết hiện nay anh chỉ còn là một cái xác chết đang còn biết thở! Đại khái mỗi ngày anh phải làm việc 12 tiếng, cộng thêm 5 tiếng đi xe buýt tuyến đường Sài Gòn-Thủ Đức thành ra 17 tiếng. Lết được về nhà là anh nằm lăn quay ra ngủ như chết để sáng mai đi cày tiếp. Một tuần anh phải làm việc 6 ngày, thứ bảy phải làm việc nhưng không được hãng trả lương phụ trội! Chỉ còn một ngày nghỉ duy nhất là chủ nhật thì anh bận đủ thứ công việc nhà, cho nên lá thơ viết cho tôi phải mất ba tuần lễ mới xong!

Tính ra một tuần anh phải làm việc 72 giờ, một tháng chỉ lãnh được có 80 đô la thì làm sao sống nổi trong thời đại mọi vật giá đều đang leo thang vùn vụt? Nhất là trong mấy tuần lễ vừa rồi giá gạo tăng gấp đôi, kéo theo mọi thứ khác đều tăng theo. Coi như anh bị mất trắng phân nửa tiền lương! Anh nói dầu sao lương 80 đô một tháng, tính bình quân một giờ là 1 đô la mười xu, như vậy so với các hãng của nhà nước, lương vẫn còn "cao"! Theo anh kể: thằng chủ hãng này là người Mã Lai theo đạo Hồi. Nó thường giở giọng "nhân đức" là nó cho công nhân làm thêm ngày thứ bảy (không trả tiền phụ trội!!!) để có thêm thu nhập! Mấy thằng cai trong hãng này đều là người Mã nói tiếng việt rất rành. Hỏi ra mới biết trước đây tụi nó đã từng làm cảnh sát trong mấy trại tỵ nạn ở Mã Lai, có thằng lấy vợ người Việt. Mấy thằng cai trong hãng mỗi khi muốn ra oai, đều chửi bới công nhân bằng tiếng Việt! Tất cả những vốn liếng tiếng Việt mà tụi nó học được trong thời gian làm việc tại các trại tỵ nạn Pulau Bidong, Sungei Besi ở Mã Lai bây giờ có dịp được đem ra áp dụng!

Anh Nhân!

Nói xin lỗi anh, mấy cái thằng Mã Lai này hồi trước năm 1975, Việt Nam Cộng Hòa mình gọi tụi nó là đồ "MỌI" đó. Tụi nó thua kém mình về mọi mặt. Vậy mà bây giờ nó qua đất nước mình, nó làm cha, nó lớn lối, nó đè đầu cưỡi cổ mình! Mấy thằng Đài Loan, Đại Hàn, Thái Lan cũng vậy. Tôi đọc báo nghe nói mấy con mẹ đốc công Đại Hàn dám cởi giày ra đập lên đầu nữ công nhân của mình vì nghi ngờ họ ăn cắp hàng! Rồi tụi nó còn dám rượt đánh những nam công nhân người mình! Tụi đốc công Đài Loan thì dám bắt phạt công nhân mình .... quỳ ngoài nắng! Đối với những công nhân nữ thì tụi nó bắt vào phòng, lột hết quần áo, cởi truồng, để tụi nó khám xem có dấu đồ ăn cắp không! Đó chỉ là cái cớ thôi chớ tụi nó bày trò này ra nhằm mục đích làm nhục người mình, hoặc để coi phim sex miễn phí!!!

Khi đọc báo, hay những tin như vậy, tôi tức sôi gan. Hồi trước năm 1975, tôi là dân nhà binh. Tôi đã từng đi hành quân chung với tụi Đại Hàn, tụi nó sợ tụi tôi thấy mẹ. Thằng nào láng cháng là tụi tôi dộng liền, đánh không đẹp không ăn tiền. Tụi nó thằng nào cũng có võ Tai Koon Đô nhưng đối với võ Vô Vi Nam của mình thì đâu nhằm nhò gì! Còn mấy thằng lính Thái Lan thuộc sư đoàn Mãng Xà Vương thấy sắc lính của tụi tôi là biết gặp thứ dữ rồi, không có thằng nào dám cà chớn. Tụi nó nhiều thằng có võ bùa nhưng đối võ Bình Định của mình là đồ bỏ! Tôi cũng đã từng tiếp xúc với mấy thằng kỹ sư canh nông người Đài Loan sang giúp Việt Nam Cộng Hòa. Tụi này gặp tôi lễ phép, lịch sự lắm, chớ đâu có dám bắt tôi .... quỳ ở ngoài nắng đâu anh!

Nhiều lúc nghĩ đến hoàn cảnh của anh và nhiều người thân khác của tôi đang sống ở Việt Nam mà tôi thấy thương cho họ. Tất cả những điều nhục nhã, đau đớn nêu trên đều xuất phát từ một nguyên nhân: BỌN CHÓ ĐẺ VIỆT GIAN CỘNG SẢN NÓ ĐANG CAI TRỊ ĐẤT NƯỚC CHÚNG TA và BẮT TOÀN DÂN TA PHẢI LÀM NÔ LỆ! Những người dân ở trong nước không phải là công dân đâu anh ơi. Họ là những nô lệ rất đúng nghĩa. Làm nô lệ cho bọn cướp việt gian cộng sản và làm nô lệ cho ngoại bang, gồm đủ thứ các nước trên thế giới!

Bọn việt cộng thường rêu rao rằng giai cấp CÔNG-NÔNG là giai cấp tiên phong của cách mạng nhưng thật ra ngày hôm nay chính hai giai cấp này là giai cấp bị bóc lột nhiều nhất! Họ bị bóc lột tới mức nghèo phải đi bán máu, bán bào thai, con cái nuôi lớn chừng bốn năm tuổi cũng phải rứt ruột đem bán để làm NHI DÂM! Hàng trăm ngàn cô gái đã bị đem bán khắp nơi trên thế giới, một số "kết hôn" với mấy thằng già, đui, què, mẻ, sứt người Đài Loan, Đại Hàn, theo "chồng" sang bên đó để làm nô lệ tình dục hoặc đi làm đĩ trong các hộp đêm sang trọng! Một số người nghèo phải đi sang Trung Cộng để bán thận, bán mắt, bán gan. Mới đây, có một anh sinh viên trường cao đẳng Kinh tế kỹ thuật công nghiệp ở Sài Gòn đã bị bọn chó đẻ nó lừa sang Trung Cộng, cắt béng đi một quả thận để ghép cho thằng chó đẻ cán bộ đảng viên, phó giám đốc sở Nội vụ thành Hồ. Bọn cò trung gian hứa trả cho anh này 100 triệu tiền Hồ nhưng cuối cùng bọn chúng đã quỵt! Anh sinh viên này tên là Tô Công Luân còn thằng cán bộ tên là Nguyễn Tấn Tài. Anh Luân lết được tấm thân tàn ma dại về đến Sài Gòn nằm chờ chết!

Còn đời sống của bọn cán bộ đảng viên việt gian cộng sản thì như thế nào? Anh ở bên đó chắc cũng biết rồi. Tụi nó đang sống trên những núi đô la, kim cương và vàng bạc. Tụi nó giàu hơn cả những triệu phú người Mỹ chính cống. Cô ca sĩ nổi tiếng, vua nhạc Pop của Mỹ là Britney Spears là triệu phú, tài sản có hơn 100 triệu đô la. Muốn có một tài sản như vậy, cô ta phải làm việc cật lực, có những buổi phải tập dợt múa hát hết 14 tiếng đồng hồ! Còn những thằng chó đẻ, đầu gấu việt cộng ở Việt Nam thì bọn chúng không làm gì hết, hoàn toàn chỉ là những kẻ ăn bám mà những tên có tài sản trên một trăm triệu lên đến khoảng 300 thằng, nhiều thằng có bạc tỷ đô la!

Mới đây thằng việt cộng Đoàn Nguyên Đức ở Gia Lai Kom Tum đã dám bỏ ra BẢY TRIỆU ĐÔ LA để mua một chiếc máy bay riêng, đó là chưa kể tiền thuế nhập cảng trên 100%! Tên nữ việt gian Bạch Diệp dám mua một chiếc xe Roll-Royce trị giá 1,4 triệu đô la! Thằng bí thư thị xã Bà Rịa Vũng Tàu, Nguyễn Trọng Minh xây một căn biệt thự khổng lồ trên một miếng đất rộng 4 hectare, trong đó có cả một sở thú nuôi heo rừng! Thằng Nguyễn Văn Quỳnh, phó ban tổ chức trung ương đảng đã xây một biệt thự khổng lồ ở tỉnh Quảng Ninh mà cỡ như thống đốc một tiểu bang ở Mỹ cũng chưa chắc gì có được một biệt thự như vậy!!! Đây chỉ là những thằng cán bộ cắc ké mà tài sản nổi của tụi nó còn khủng khiếp đến như vậy, còn mấy thằng đầu gấu, cấp bậc lớn hơn thì quy mô ăn cắp, ăn cướp của tụi nó phải lớn tới cỡ nào?

Tất cả tài sản của tụi nó đều bòn rút từ tài nguyên của đất nước và từ xương máu của 80 triệu dân nô lệ. Tài sản ăn cướp được, bọn chúng chuyển hết ra nước ngoài, làm giàu cho nước ngoài, đất nước ta ngày càng trở nên khô cạn, những người dân đen chỉ còn là những bộ xương khô!

Anh Nhân thân mến!

Trong lá thơ trước, anh có nói me mé nhưng tôi hiểu liền ý của anh muốn nói gì. Trong lá thơ này tôi nói thẳng thừng luôn, không cần phải úp mở che dấu gì: PHẢI LÀM CÁCH MẠNG LẬT ĐỔ BỌN CHÓ ĐẺ ĂN CƯỚP VIỆT GIAN CỘNG SẢN!

Hoàn cảnh đất nước của ta không hoàn toàn giống như nước Pháp hồi thế kỷ thứ 18 nhưng tôi vẫn thấy có một vài sự tương đồng. Sở dĩ có cuộc cách mạng năm 1789 xóa bỏ chế độ phong kiến ở Pháp là vì lúc đó nước Pháp dưới sự cai trị của vua Louis 16 bị thiếu nợ ngập đầu. Trong nước xảy ra nạn đói khắp nơi. Người dân phẫn uất, nổi loạn, phá ngục Bastille, vua Louis bị chém đầu ...

Khi đề cập đến việc làm cách mạng lật đổ bạo quyền, một số bạn công nhân nêu thắc mắc: - việt cộng nó có hàng tỷ đô la, có ba triệu công an bộ đội kềm kẹp, còn mình thì chỉ có hai bàn tay không thì làm sao chống lại nó?

Xin thưa: - Thấy như vậy mà không phải vậy. Bề ngoài của việt cộng rất là hùng hổ, có ba triệu khẩu súng AK, cùng nhiều thứ vũ khí khác nhưng trên đời này không có gì mạnh bằng SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN. Lịch sử của Việt Nam và thế giới đã chứng minh điều này. Sức mạnh của toàn dân ví như nước. Mới thoạt nhìn, ai cũng thấy nước rất là "mềm yếu", làm sao có thể sánh bằng những ngọn lửa, những núi đá ..v..v.. Nhưng thật sự nước có thể dập tắt lửa và những ngọn sóng thần có thể cuốn trôi đi cả thành phố, cũng như nước có thể làm sói mòn cả một ngọn núi làm cho núi bị sạt lở. Nhiều dòng suối làm thành những con sông, nhiều con sông sẽ làm thành biển lớn và sóng thần. Và những ngọn sóng thần sẽ quật đổ chế độ hung tàn bạo ngược của bọn cộng sản!

Như vậy vũ khí quan trọng nhất của toàn dân là gì?

Đó là vũ khí ĐÌNH CÔNG và LÃNG CÔNG. Thử tưởng tượng nếu toàn bộ lực lượng CÔNG NHÂN, NÔNG DÂN và CÔNG NHÂN VIÊN, khoảng MƯỜI TRIỆU NGƯỜI cùng đoàn kết và đồng lòng đình công, lãng công trên toàn quốc trong vòng một tháng thì chắc chắn chế độ cộng sản sẽ phải sụp đổ. Khi công nhân đình công, rất nhiều hợp đồng với các đối tác nước ngoài sẽ bị trễ hạn, số tiền bị phạt có thể lên đến hàng tỷ đô la! Nông dân đình công thì cái bao tử của toàn dân trong nước sẽ bị đói. Dân bị đói, họ sẽ nổi loạn như những vụ phá kho thóc hồi năm 1945, năm đói Ất Dậu. Công nhân viên chức đình công thì rất nhiều ngành bị ảnh hưởng: -giao thông, ngân hàng, giáo dục, y tế, truyền thông, điện, nước, đổ rác ..v..v.. Thử tưởng tượng trong một thành phố mà bị cúp điện, cúp nước, không đổ rác trong ba ngày thì sẽ ra sao? Mùi hôi thúi sẽ bay lên thấu trời xanh, bọn đầu gấu trong bộ chính trị sẽ bị chết ngợp!!!

Vấn đề là làm sao các khối thuốc nổ phải liên kết lại và nổ CÙNG MỘT LÚC. Nếu nổ lẻ tẻ sẽ không gây được sức mạnh và sẽ bị việt cộng dập tắt. Trong vài năm qua đã có hàng trăm cuộc đình công xảy ra trong toàn quốc nhưng không đồng loạt nên đã bị dẹp. Phải có những người đứng ra tổ chức, móc nối. Vũ khí lợi hại mà các bạn có thể dùng để tổ chức mạng lưới đình công trên toàn quốc, đó là điện thoại di động và internet. Việt cộng không thể nào kiểm soát được hết. Yểm trợ cho các bạn là những lực lượng đấu tranh ở hải ngoại. Nếu những người cầm đầu ở trong nước bị bắt thì lực lượng đấu tranh ở hải ngoại có thể được xem như những ngọn hải đăng để tiếp tục dẫn đường cho công cuộc đấu tranh, chặt phá gông xiềng, giải phóng toàn dân khỏi ách nô lệ.

Nói tóm lại, bằng phương pháp ĐÌNH CÔNG, toàn dân có thể quật đổ chế độ hung tàn bạo ngược của bọn cộng sản. Không cần phải dùng phương pháp quân sự, mua vũ khí, súng đạn, tổ chức quân kháng chiến. Phương pháp đình công có thể tiết kiệm được rất nhiều xương máu cho toàn dân và có thể đem lại kết quả như mong muốn.

Đó chính là lý do vì sao tôi khuyến khích các bạn công nhân nên có điện thoại cầm tay và nên làm quen với internet. Xin các bạn hãy mạnh dạn hành động. Give me liberty or give me death! Một danh nhân nào nói câu này thật đáng khâm phục. Trước sau gì cũng chết, hiện nay các bạn còn sống mà coi như là đã chết bởi vì cuộc sống của các bạn rất vô ý nghĩa, sống mà không được thấy ánh sáng mặt trời thì sống làm gì!

Xin các bạn đừng nghe theo những lời ru ngủ của bọn tay sai cộng sản, ru ngủ các bạn bằng những luận điệu "rộng lượng, tha thứ" Đã hơn 60 năm nay, bọn việt gian cộng sản có "rộng lượng, tha thứ" cho ai đâu, thậm chí bọn chúng còn giết lầm còn hơn bỏ sót! Giết người thì phải đền mạng. Ở bên Mỹ này, nếu một người mà lỡ tay đánh chết một con chó là có thể bị đi tù hoặc bị phạt rất nặng! Còn nếu phạm tội GIẾT NGƯỜI, dù chỉ là một người, thì chắc chắn là bị chung thân khổ sai hoặc lên ghế điện! Trong khi đó, nếu tính từ năm 1945 đến nay, năm 2008, thì bọn việt gian cộng sản đã làm chết KHOẢNG MƯỜI TRIỆU NGƯỜI trên toàn quốc! Đó là chưa kể những thiệt hại về vật chất và tinh thần, không có gì có thể bù đắp được! Những tên tội phạm dầu có bị treo cổ hàng ngàn lần cũng chưa xứng với những tội ác mà bọn chúng đã gây ra!!!

Hiện nay bọn việt cộng và những tên bưng bô đang tung ra luận điệu "hãy chờ ông Goóc Ba Chớp". Đây là thủ đoạn câu giờ của bọn việt gian cộng sản. Không ai có thể cứu được các bạn hết, ngoại trừ chính các bạn, xin các bạn nhớ giùm quy luật này. Nếu các bạn KHÁT NƯỚC THÌ CHÍNH CÁC BẠN PHẢI ĐI TÌM NƯỚC UỐNG ĐỂ GIẢI KHÁT CHỚ KHÔNG CÓ AI CÓ THỂ UỐNG GIÙM CÁC BẠN!

Chúng tôi ở hải ngoại có thể yểm trợ bằng cách cung cấp "nước uống" cho các bạn nhưng chính các bạn phải là những người uống nước. Hay nói cho rõ hơn, chính các bạn phải đồng lòng đứng lên để chặt phá gông xiềng, tiêu diệt loài quỷ đỏ. Tổ quốc sẽ đời đời ghi ơn các bạn!

Cuối thư, tôi nhận được tin anh Nguyễn Tấn Hoành vừa được phóng thích. Anh Hoành trước đây là chủ tịch Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông Việt Nam và cũng là một thành viên của Giáo hạt Tin Lành Mennonite tại Sài Gòn. Anh bị bắt hồi tháng 11 năm 2006, bị công an đánh đập rất dã man trong trại giam. Hiện nay tình trạng sức khỏe của anh rất suy yếu. Mong là chúng ta cùng làm hết sức mình để giúp đỡ anh sớm bình phục, để tiếp tục trở lại con đường đấu tranh cho tự do, diệt loài quỷ đỏ. Người đấu tranh thật sự là anh Nguyễn Tấn Hoành thì bị đi tù, bị công an đánh gần chết, trong khi đó "nhà dân chủ" Nguyễn Khắc Toàn, kẻ tự xưng là chủ tịch liên đoàn công nhân trong nước thì lại đang sống nhởn nhơ tại Hà Nội, ngày ngày đi nhậu thịt chó! Từ ngày làm chủ tịt công đoàn, chưa bao giờ người ta thấy ông Toàn đứng lên bênh vực, tranh đấu cho quyền lợi của những người công nhân trong nước. Đáng lẽ ông ta phải có mặt trong những cuộc đình công của công nhân tại các hãng xưởng ở nhiều tỉnh trong nước, dám xả thân cùng với những người đấu tranh, dám hiên ngang đối đầu với bọn đầu gấu công an và chửi thẳng vào mặt những tên chó má lãnh đạo cao nhất của bọn cộng sản. Đáng lẽ ông ta phải là như thế. Nhưng ông đã biến mất, không hề có mặt trong những cuộc đình công của công nhân. Cái bụng của ông ta ngày càng bự ra, phệ ra vì uống bia và nhậu thịt chó. Và oái oăm thay, tên của ông lại có trong danh sách "những nhà đấu tranh dân chủ", đang nằm trong tay những nhà lập pháp và hành pháp của Mỹ!!! Những thằng điếu đóm lưu manh chính trị như vậy đang chờ được việt cộng cho đóng thùng "xuất cảng" qua Mỹ, để rồi bọn chúng lại làm giống như ông "thánh dưa hấu" đi một vòng nước Mỹ, thuyết giảng về "tha thứ", về "hòa hợp hòa giải" cho những người đần độn tỵ nạn nghe!!!
Hồi trước năm 1975, tôi có xem phim "Anh hùng nô lệ" (Spartacus) do tài tử Kirk Douglas đóng vai chính. Người lãnh tụ của cuộc nổi dậy, lãnh đạo những người nô lệ chống lại giới chủ nô La Mã là anh chàng trẻ tuổi, gan dạ, tên là Spartacus. Trong phim, khi bị kẻ thù chất vấn "thằng nào cầm đầu?", mọi người nô lệ đều đứng dậy, hiên ngang tự xưng: "chính tao là Spartacus đây!" Chỉ khi nào mỗi một công nhân trong nước ý thức rõ mình là một Spartacus thì khi đó mới có thể lạc quan mà nói chúng ta đã nhìn thấy ánh sáng ở cuối đường hầm. Các bạn sống phải được nhìn thấy ánh sáng mặt trời, phải được ĂN PHỞ THẬT SỰ CHỚ KHÔNG PHẢI NGỦ MƠ ĐƯỢC ĂN PHỞ, và các bạn không phải sống để làm một tên nô lệ giác đấu, đâm chém nhau cho đến chết để làm trò mua vui cho những tên đầu gấu việt cộng đang nắm quyền cai trị. Những lưỡi gươm của các bạn, thay vì đâm vào cổ của bạn mình thì hãy đâm vào cổ của kẻ thù, đó là bọn việt gian cộng sản ở trong nước, từ thằng nhỏ nhất cho đến thằng lớn nhất, từ thằng công an khu vực cho đến những thằng như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Hồng Anh, Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang ..v..v.. trong bộ chính trị. Những thằng này đang hàng ngày tự bồi dưỡng bọn chúng bằng cách bú sữa tươi nơi các cô gái trẻ đẹp, trong khi đó con cái của các bạn không có sữa mà bú! Xem ra những CHỊ DẬU dưới sự cai trị của bọn việt gian cộng sản còn nhiều gấp ngàn vạn lần những chị Dậu trong thời Pháp thuộc!!!

Thân chào anh, hẹn tái ngộ trong thư sau.

Bạn của anh,
Trần Thanh