Thời gian qua trên báo mạng lề đảng có
cả vài ngàn bài báo và ý kiến bạn đọc khắp nơi trong cả nước, trong đó
có cả các ý kiến của các nhân vật nổi tiếng của Việt Nam về Bộ trưởng
GTVT Định La Thăng. Khác hẳn với trước đây khi ngài BT mới nhậm chức là:
các bài báo và ý kiến này hầu hết là những tiếng kêu phẫn nộ đầy thất
vọng… Điều này thực ra không phải là lạ vì ngay khi BT Thăng mới nhậm
chức, giữa trong hàng trăm ý kiến ca ngợi và khấp khởi hy vọng, đã có
rất nhiều ý kiến trung thực và thẳng thắn vạch ra bộ mặt thật và cảnh
báo về con người thật của BT Thăng.
Vừa qua, báo chí lề đảng đăng tin BT.
Thăng chủ trì một hội nghị về chất lượng các dự án GTVT. Ngài BT đã mạnh
mẽ phê phán thậm tệ chất lượng các công trình GTVT, và còn công bố
trịnh trọng việc giao cho một Thứ trưởng dưới quyền phải chịu trách
nhiệm toàn bộ về vấn đề này, nếu có gì xảy ra thì ông này sẽ bị cách
chức trước (?!).
Thực sự, phải khâm phục tài năng lèo
lái, gian hùng của BT. Thăng, một con người khôn ngoan mánh khóe bậc đại
sư phụ, với các trò mà người miền Bắc thường nói là “láu tôm, láu cá”,
người miền Nam thì nói là “đá cá, lăn dưa”, “ba sạo, ba trợn”. Vì ngài
đã bắn một mũi tên trúng ba mục đích: một là sẽ được cánh hẩu bên báo
chí lề đảng (mà ngài đã “nuôi dưỡng, chăm bẵm” bấy lâu nay) tôn sùng là
“một vị BT dũng cảm, nói thẳng nói thật”; hai là đã cảnh báo rùm beng
thiên hạ cho rõ là vấn đề “chất lượng thậm tệ” nêu trên hiển nhiên là
thuộc trách nhiệm của ê kíp nhiệm kỳ trước chứ không phải do nhiệm kỳ
của ngài gây ra; ba là đã đẩy trái bóng “trách nhiệm” về cho một người
cụ thể (là Thứ trưởng dưới quyền, vị này cũng đã ở trong ê kíp nhiệm kỳ
trước), cũng như đã chọn trước được một vật (người) thế mạng nếu trong
nhiệm kỳ này xảy ra các sự cố liên quan đến chất lượng công trình.
Hô hào để đánh bóng tên tuổi mình và
đẩy trách nhiệm cho người khác thì như vậy, nhưng thiên hạ không phải ai
cũng bị bịp, nhất là những người đã từng làm việc với Thăng. Vì họ biết
tỏng trong thời gian trước vừa mới đây thôi, khi đang làm “vua” trong
ngành dầu khí, Thăng đã quan tâm đến chất lượng các công trình của ngành
dầu khí như thế nào.
Xin đơn cử một vài công
trình đã góp phần tô bóng tên tuổi của Thăng như lọc dầu Dung Quất, đạm
Cà Mau, điện Vũng Áng và Long Phú….
Lọc dầu Dung Quất tuy
là một dự án có từ trước khi Thăng về dầu khí, nhưng một nhà máy lọc
dầu hiện hữu cụ thể như Dung Quất hiện nay là tác phẩm chính của Thăng.
Chỉ trong một vài năm tới đây thôi, theo các chuyên gia kỹ thuật có kinh
nghiệm và lương tâm trong ngành dầu khí, thiên hạ sẽ được thấy nhà máy
này vận hành tậm tọet với các chi phí sửa chữa phát sinh khủng khiếp như
thế nào, nhưng cái nhỡn tiền đã thấy là vận hành theo mức độ bình
thường như hiện nay thì lỗ mỗi năm vào khoảng trên dưới ba ngàn tỷ đồng,
càng vận hành nhiều hơn sẽ càng lỗ to hơn. Biết rõ căn bệnh cốt tử này,
Thăng đã kịp vẽ ra bùa phép để chữa bệnh là: cố thuyết phục chính phủ
cho được việc mở rộng lọc dầu Dung Quất, để lấy vốn của dự án mở rộng
trám trét các lỗ thủng lớn về kỹ thuật công nghệ cho nhà máy hiện tại,
đặc biệt là sự kén chọn quá mức chất lượng dầu thô đầu vào… Nếu ý đồ này
trót lọt thì chính phủ và có thể cả các nhà đầu tư dự án mở rộng sẽ ăn
phải quả lừa đắng ngắt, vì thực chất của dự án này như là cách “xẻo thịt
của đứa con sẽ được sinh ra để trám vào các chỗ hoại tử của ông bố”.
Đạm Cà Mau cũng
đã từng là nhiều đề tài hài hước châm biếm của công luận. Thăng “táo
bạo, quyết đoán” sử dụng một anh tổng thầu “hùng mạnh” của một quốc gia
“vĩ đại”, hiện đại đến mức trong suốt giai đoạn đầu thi công dự án, các
cán bộ, chuyên gia của họ mỗi sáng dậy, mỗi anh cầm một cái xẻng đi ra
khu đất đã san nền của nhà máy đạm, để làm một cái việc đứng hàng thứ tư
trong “tứ khoái” của con người (cái xẻng mang đi là để sau khi “làm
xong” thì xúc cát phủ lên), vì tổng thầu này quy củ đến nỗi không cần
xây dựng nhà vệ sinh cho chuyên gia của họ; nhân công thì thuê cả tù
thường phạm để làm; lãnh đạo của tổng thầu chẳng hiểu ý nghĩa chữ
“QA-QC” (chuẩn mực quốc tế về kiểm soát chất lượng công trình) là gì.
Thiết bị cung cấp thì hầm bà làng, miễn sao nhà máy được lắp xong, cố
gắng cầm cự chạy hết thời gian bảo hành, thế là Bên A và Bên B đều
“phẻ”, các khoản lại quả đã bỏ túi… Chỉ khổ cho những người vận hành
buộc phải tiếp nhận công trình mà không ai dám hó hé gì. Dư luận đã quá
râm ran lan rộng rằng: nếu Cà Mau không phải là quê ngoại của Thủ tướng,
thì chẳng ông chủ đầu tư nào điên khùng quyết chí đến cùng bỏ ra gần tỷ
USD để đầu tư hệ thống thiết bị tầm công xã của anh Tàu, để rồi sản
phẩm bán ra thì lãnh đạo tập đoàn dầu khí hiện nay phải nghĩ ra bằng
được cách mà bù lỗ khủng, chưa kể những phát sinh chi phí sửa chữa sự cố
chắc chắn sẽ xảy ra dài dài như mọi công trình của Tàu đã và đang thực
hiện ở Việt Nam.
Nói đến dự án nhà máy điện Long Phú,
nhiều người am hiểu kinh tế, luật đấu thầu và hợp đồng kinh tế Việt Nam
nói rằng nó sẽ là một khúc xương to đùng mắc ở họng ĐLThăng (không dễ
gì Thăng khạc ra và đỗ thừa cho nhiệm kỳ kế tiếp Thăng của tập đoàn dầu
khí được). Một dự án lớn với tổng mức đầu tư vào khoảng trên 1,6 tỷ USD
mà phê duyệt xong thiết kế kỹ thuật, thì phê duyệt luôn hợp đồng thiết
kế mua sắm xây dựng chỉ trong vòng 2 tuần, bỏ qua tất cả các khâu như
đấu thầu, xét thầu, đàm phán thương thảo, thiết kế chi tiết, trình
duyệt, v.v…, mà thông thường cách bước này có làm nhanh, có lương tâm và
nghiêm túc cũng phải mất 9 tháng. Chính với “ý chí quyết liệt” (câu nói
cửa miệng của Thăng) nhưng rất “thần thoại” của Thăng, Thăng đã ép tổng
thầu là tổng công ty trong ngành dầu khí và quyết ấn định giá trị hợp
đồng thiết kế mua sắm xây dựng nhà máy điện Long Phú là 1,2 tỷ USD. Đã
vậy, Thăng còn trân tráo lớn tiếng tuyên bố trước công luận và báo cáo
với chính phủ rằng nếu hợp đồng này với thiết bị xuất xứ từ G7 và EU,
không rẻ hơn “MỘT TRĂM TRIỆU USD” so với hợp đồng tương tự do tập đoàn
điện lực đã ký kết (giá trị vào khoảng trên 1,3 tỷ USD)… thì Thăng sẽ tự
nguyện “từ chức”. Sau tuyên bố này, tập đoàn điện lực tưởng thật, đã
hốt hoảng, vội qua dầu khí học tập…, họ mới vỡ lẽ ra đó là sự quảng cáo
dối trá. Vì bây giờ đây, sự thực là gì: sau 15 tháng kể từ ngày hợp đồng
nêu trên được Thăng phê duyệt, chưa có bất cứ hợp đồng cung cấp thiết
bị chính nào được ký kết, mà giá trị ước tính đã vọt lên trên 1,3 tỷ USD
(đó là sự thật, có tài như thánh cũng không ai “ém” được sự thật này!),
mà hàng hóa phần lớn cũng sẽ xuất xứ từ anh bạn Tàu vĩ đại. Vậy Thăng
có tự “từ chức” không khi Thăng đã nhảy vọt lên ghế BT và đã “thành
công” trong việc đẩy quả đắng lại cho nhiệm kỳ hiện nay của lãnh đạo dầu
khí? Không chỉ vậy, các nhà chuyên môn kinh tế – kỹ thuật am hiểu về
ngành điện nói rằng, chắc chắn giá trị thực sự của hợp đồng nêu trên khi
quyết toán sẽ đội giá lên trên 1,4 tỷ USD với thiết bị xuất xứ từ Tàu,
và trên 1,6 tỷ nếu đúng thiết bị xuất xứ từ EU, G7.
Dự án nhà máy điện Vũng Áng mặc
dù điều kiện khởi đầu có khác Long Phú, nhưng vào giai đoạn thực hiện
chính, nó cũng là tác phẩm của Thăng, với hệ thống thiết bị hầm bà làng,
cũng xuất xứ của anh bạn Tàu, có nhiều nhà thầu phụ cũng là anh Tàu.
Vậy mà hiện nay đã bị đội giá hợp đồng tổng thầu đến vài ngàn tỷ đồng và
“được” điều chỉnh tiến độ chậm đi cả năm trời. Rồi đây, khi quyết toán,
Bộ tài chính sẽ được biết chính xác giá trị thực vượt giá trị hợp đồng
đã ký vài ngàn tỷ đồng với con số chính xác là bao nhiêu, sẽ chẳng thể
nào mà dấu được. Với cơ sở nền tảng như vậy, nhà máy điện Vũng Áng cũng
sẽ sập lụi chẳng hơn gì các nhà máy điện (như nhà máy điện Hải Phòng)
của tập đoàn điện lực đã được thực hiện bởi tổng thầu Trung Quốc.
Cũng như các quan chức khác, không vị
nào là không hô hào câu cửa miệng là “bảo đảm chất lượng”. Vậy chẳng lẽ
Thăng không biết cái cách làm việc đạp lên mọi quy luật kinh tế kỹ thuật
khách quan của Thăng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cả kỹ thuật lẫn kinh
tế sao? Thực ra Thăng rất biết rõ, nhưng Thăng còn biết rõ làm kiểu như
vậy khoản bỏ túi của Thăng sẽ dầy hơn, cái thơm thì Thăng hưởng, còn
quả đắng thì nhiệm kỳ kế tiếp sẽ phải gánh. Tại sao khoản bỏ túi Thăng
dầy hơn? Xin thưa: Thăng đại tài đã kịp sáng tác ra cái cơ chế “phát huy nội lực trong tập đoàn dầu khí”,
nó là sản phẩm quái thai của kinh tế thị trường và thực chất là trái
với cơ chế của chính phủ là “phát huy nội lực của toàn bộ đất nước” chứ
không phải đóng cửa riêng cho mình anh dầu khí. Và từ đó các hợp đồng dự
án mức khủng được ban phát cho các đệ tử ruột và cánh hẩu trong ngành
dầu khí, và khoản lại quả tất nhiên càng dầy hơn, càng kín đáo hơn. Mặt
khác, chơi với anh Tàu thì cái khoản “chăm sóc khách hàng” của anh này
cho các “thượng đế” tại Việt Nam là “nhất” thế giới, không một Hãng tiên
tiến thuộc khối G7 nào bằng!
Nói về đệ tử,
các đệ tử của Thăng đương nhiên là nhiều vì “quần thần” nào mà chẳng
mong và tìm mọi cách để được lòng “vua”, thì bổng lộc cả đời ăn không
hết. Đệ tử ruột trong nhóm hàng đầu của Thăng như mọi người được biết và
ấn tượng là Vũ Đức Thuận và Trịnh Xuân Thanh.
Hai cán bộ đảng viên này làm việc trong DNNN mà tính cách như những đại
ca giang hồ táo tợn, vô văn hóa, lòn trên nạt dưới, coi cấp dưới như nô
bộc, được chính Thăng sự phụ cứu vớt, lôi về, thổi lên thành 2 lãnh tụ
hàng đầu của tổng công ty xây lắp dầu khí. Cũng nhờ uy thế như ông vua
tuyệt đối của Thăng trong tập đoàn dầu khí mà Thanh và Thuận đã có những
miếng mồi béo bở và khủng tại tất cả các dự án lớn trong tập đoàn dầu
khí. Hai học trò này cũng giống y như sư phụ, cũng “nổ”, luồn lách, hối
lộ với uy lực của đồng tiền mạnh như sóng thần, với các thủ đoạn đâm
xỉa, trấn, trị… để leo cao…. dưới sự phù phép của sư phụ. Chỉ chút xíu
nữa thôi, nếu tập thể lãnh đạo tỉnh Bắc Ninh không tỉnh táo và đồng
lòng, thì Thanh đã leo lên ghế phó chủ tịch tỉnh Bắc Ninh và kế ngay đó
ủy viên trung ương đảng rồi, thì giấc mộng leo cao như Thăng sẽ thành sự
thật (nhưng đó là ác mộng cho đất nước). “Nổ” và “thần thoại”, chính
Thăng, Thanh, Thuận là đồng tác giả của dự án vĩ đại “tòa nhà dầu khí 102 tầng” (ý nghĩa của nó là “có một, không hai”) tại
Hà Nội, với giá trị khoảng 1,2 tỷ USD. Ngay khi huênh hoang phát ra
công luận thông tin này, nhiều chuyên gia kinh tế có uy tín tại Việt Nam
và Việt kiều là bình luận rằng: đây là một dự án lừa bịp kiểu “dự án
thép chục tỷ USD của công ty Eminence tại Thanh Hóa”, hoặc là dự án
hoang tưởng của những người Việt bị khiếm khuyết về trí tuệ… Thật may
mắn cho Thăng, chính phủ đã nhận ra điều này và chỉ đạo tập đoàn dầu khí
phải rút ra khỏi dự án này. Đâm lao phải theo lao và gỡ gạc danh dự, bộ
ba đồng tác giả này lại trình chính phủ cho tiếp tục dự án với quy mô
“thấp” hơn và tổng mức đầu tư nhỏ lại cỡ 600 triệu USD… Nhưng dư luận
cho rằng, ngay cả khi teo lại còn cỡ này, cũng vẫn là sự hoang tưởng với
tài năng thực của những con người cụ thể như Thanh, Thuận. Nhưng thực
ra thiên hạ đâu có biết ý đồ sâu xa của các tác giả, vì nếu được thực
hiện dự án này, ngoài khoản khủng phần trăm bỏ vào túi các tác giả, thì
tổng công ty xây lắp dầu khí còn che lấp được các lỗ hổng khổng lồ về
tài chính (tính chất tương tự lọc dầu Dung Quất), mà nếu để thanh tra
nhà nước nhảy vào tổng công ty lúc này thì Thanh, Thuận ngồi bóc lịch là
cái chắc, mà để đến nước này thì sự phụ cũng không khỏi lung lay…
Nói đến đệ tử ruột của Thăng, nhiều quan chức lãnh đạo hiện nay đều biết đến sự nổi tiếng và tài năng của Lê Hồng Tịnh,
mặc dù Tịnh chỉ là đệ tử hàng thứ 2 của Thăng. Cũng giống đến tầm 90%
tài năng của Thanh, Thuận (như lòn, lách, lèo, lái, hối lộ….), nhưng
Tịnh nổi bật hơn nhờ có chất văn hóa gần giống như một trí thức hơn
Thanh và Thuận. Có một sự nổi bật của Tịnh là tài đánh hơi trước các
hiểm họa và kịp thời luồn nhanh thoát hiểm như lươn của Tịnh. Bằng sức
mạnh đô la của Tịnh, Tịnh đã được Thăng kết vào hàng đệ tử ruột (mặc dù
sau Thanh, Thuận khá lâu). Ngay cả khi Tịnh đang là trưởng ban, đang
quậy nát dự án điện tua bin khí Nhơn Trạch của dầu khí với các vi phạm
thô bỉ các nguyên tắc tài chính và hợp đồng kinh tế, thủ tục đấu thầu,
cấu kết với các nhà thầu cánh hẩu thổi giá để ăn phần trăm cao (mà nếu
để thanh tra nhảy vào thì Tịnh và vài đại ca khác đã tiếp tay cho Tịnh,
đi bóc lịch là cái chắc) thì đã được sư phụ phù phép xóa lấp và thổi lên
ghế tổng giám đốc tổng công ty điện lực dầu khí. Do tại cương vị mới,
Tịnh vẫn không thay đổi được bản chất, “làm” quá lộ liễu, “ăn” quá dầy
và liều lĩnh (mặc dù “chia” cũng sòng phẳng), dư luận phản ứng sắp đến
cơ bùng nổ, có thể ảnh hưởng tới uy tín của Thăng, thì sự phụ Thăng với
tài năng bậc thầy (mang tầm cỡ chính phủ) đã thổi Tịnh lên ghế phó chủ
tịch tỉnh Hậu Giang. Khoảng 3 năm quậy tại tỉnh Hậu Giang, yếu điểm tử
huyệt của Tịnh ngày càng bộc lộ, uy tín ngày càng xuống dốc thì cũng
bằng “tài năng” lòn lách kết hợp sự phụ hỗ trợ, Tịnh trúng cử đại biểu
quốc hội và được thổi lên ghế ủy viên thường trực ủy ban KHCNMT quốc
hội. Nhờ đó, UBND tỉnh Hậu Giang thở phào nhẹ nhõm. Nhưng các chính
khách sành sỏi bình luận và cũng chính miệng Tịnh nói ra: Tịnh sẽ không
dừng lại ở đây! Gần đây nhất, khi đi thăm một số cơ sở của tập đoàn điện
lực, Tịnh khoe là Tịnh sẽ ngồi ghế chủ tịch tập đoàn điện lực, một vị
trí tuy lúc này có nhiều khó khăn, nhưng rất ngon ăn (vì Tịnh khoe đã có
“núi” để chống lưng) và đầy quyền lực trong khối DNNN, tức là Tịnh sẽ
bắt đầu vị trí xuất phát như sư phụ Thăng. Thật đại tài!
Những sự kiện nêu trên chỉ là vài nét
chấm phá về tài năng của BT Thăng và một vài trong những đệ tử ruột của
ngài BT. Dân lành không biết thì bị lừa bịp, nhưng những quan chức có
quyền có tầm quyết định biết rất rõ nhưng lại dung dưỡng nó, vì có lừa
dối mới tham nhũng được, có tham nhũng được mới có những phong bì dầy…
hối lộ (lòng tham là cố hửu, biết bao nhiêu cho đủ), hoặc những người có
tâm thì thế quá yếu, đành khoanh tay thúc thủ. Chỉ khổ cho dân lành,
luôn luôn nuôi hy vọng, rồi lại thất vọng tràn trề. Những kẻ như nêu
trên đang tiếp tục leo cao (nhiều chính khách biết rõ, mục tiêu của ĐL
Thăng là ủy viên BCT, phó thủ tướng kinh tế, cái ghế của PTTg Hoàng
Trung Hải hiện thời; Thanh, Thuận, Tịnh no nê, thừa tiền, đô rồi, bây
giờ mục tiêu sẽ vào lãnh đạo ở các Bộ và ghế ủy viên TW đảng…).
Những tài năng như của các nhân vật nêu trên đang góp phần làm đất
nước kiệt quệ, dân mất lòng tin vào đảng, chính phủ. Dân lành đang mong
mỏi các lãnh tụ có đức có tầm có tài thực sự của đất nước: đã nói nhiều
rồi, nay hãy dũng cảm mạnh mẽ và sáng suốt thực thi các biện pháp cụ thể
để vạch mặt, loại bỏ các sâu mọt đục ruỗng đất nước như các nhân vật và
sự kiện (chỉ là ví dụ) nêu trên!